Thông số kỹ thuật Ra Bờ Suối Ngắm Hoa Kèn Hồng (Truyện Dài-Nguyễn Nhật Ánh)
Ra bờ suối ngắm hoa kèn hồng là tác phẩm trong trẻo, tràn đầy tình yêu thương mát lành, trải ra trước mắt người đọc khu vườn trại rực rỡ cỏ hoa của vùng quê thanh bình, kèm theo đó là những “nhân vật” đáng yêu, làm nên một “thế giới giàu có, rộng lớn và vô cùng hấp dẫn” mà dường như người lớn đã bỏ quên đâu đó từ lâu.
Sau Tôi là Bê Tô, Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ, Con chó nhỏ mang giỏ hoa hồng, đây là một cuốn sách nữa của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh mà nhân vật chính là những bé động vật ngộ nghĩnh, được mô tả sống động dưới ngòi bút tài hoa và giàu tình thương.
Câu chuyện chạy qua 8 phần với 64 chương sách nhỏ đầy ắp lòng thương yêu, tính lương thiện, tình thân bạn bè, lòng dũng cảm và bao dung, đánh bạt sự ác độc và cả mọi thói xấu.
Khép cuốn sách lại, tự nhiên thấy lòng mình dịu lắng, bình yên đến lạ lùng…
Vài đoạn trích trong tác phẩm Ra bờ suối ngắm hoa kèn hồng
“Tắm mình trong suối âm thanh, vẫn là những điệu buồn quen thuộc, nhưng đêm nay Mắt Tròn thấy tâm hồn mình như bay lên. Âm nhạc như một bàn tay vô hình đã nâng đỡ nó, lên cao, lên cao mãi. Cao hơn nỗi buồn, cao hơn những phiền muộn vẫn dày vò nó trong những ngày qua.
Nỗi buồn, ờ thì nó vẫn ở đó, trong trái tim Mắt Tròn, nhưng nó không làm trái tim con gà xây xát nữa. Mắt Tròn ngạc nhiên nhận ra nỗi buồn có thể phát sáng, trở nên đẹp đẽ dưới sự vỗ về của âm nhạc.
Tiếng đàn của chàng nhạc sĩ giang hồ đã sưởi ấm con gà, đã an ủi nó thật nhiều trong đêm hôm đó.
Mắt Tròn neo mình trên cỏ, bất động, lặng thinh, đầy xao xuyến. Nó lắng nghe tiếng đàn, cảm tưởng đang lắng nghe chính bản thân nó, bắt gặp mình đang xúc động.
Có lẽ bạn cũng thế thôi, khi nỗi buồn trong lòng bạn được âm nhạc chắp cánh, nó sẽ thăng hoa. Thay vì nhấn chìm bạn, nỗi buồn sẽ giúp bạn giàu có hơn về cảm xúc. Nó trở thành một giá trị và bạn chợt nhận ra nó là một phần thanh xuân của bạn.
Có gì đâu! Đâu có gì đâu!
Thời gian như nước chảy qua cầu
Bờ cỏ không còn in dấu cũ
Vườn địa đàng kia táo đã sâu.
Có gì không? Không có gì đâu!
Tem chưa đóng dấu đã phai màu
Đường đi không tới đành quay lại
Cuộc sống chưa xong lại bắt đầu
Mắt Tròn đưa mắt nhìn quanh. Ở đằng xa kia, chỗ nhà giam, cây lộc vừng đang buông lững lờ những chuỗi hoa màu gạch cua, chốc chốc lại chao đi trong gió hệt như một tấm rèm ai treo trên nhánh lá. Trên bãi cỏ xanh bên dưới, thiên nhiên đã đính rải rác những chùm hoa ích mẫu, những cụm hoa mắc cỡ đan cài với cơ man là hoa xuyến chi và hoa sao nhái dệt nên một tấm thảm chi chít các hoa văn ngũ sắc.
Cánh Cam nói đúng, “trong vườn thiếu gì hoa”. Và Mắt Tròn công nhận tất cả loài hoa trong vườn đều đẹp.
Nhưng nó cũng thấy một điều khác đáng công nhận không kém: Chỉ có hoa kèn hồng kia bên dòng suối kia ngoài cánh đồng kia mới có thể đánh thức giấc mơ của nó, khiến trái tim nó tưng bừng reo ca như có chim về hót.”
Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, thuế nhập khẩu (đối với đơn hàng giao từ nước ngoài có giá trị trên 1 triệu đồng).....
Dương Vàng
Câu chuyện về khu vườn mơ mộng, nhiều sự kiện li kỳ, có khi là mơ mộng, diễn ra chân thật có, pha màu điện ảnh cũng có. Khá giống với một bộ phim hoạt hình Hàn Quốc là "Cô gà mái thích phiêu lưu". Nhưng giọng văn chân chất, mộc mạc làng quê miền Nam làm tôi thấy thật gần gũi. Những câu từ như làm hình ảnh miền Tây hiện lên trong tâm trí. Nhiều triết lí và cảnh vật mơ màng được tác giả ẩn dụ, ví von thật nên thơ khó tả: - Ồ, thế ra con người ta (và các con vật) đôi khi bị hành hạ bởi cái tên của mình. Một cái tên không phù hợp sẽ trở thành một thứ nợ nần khi đứa bé lớn lên, dù đứa bé đó là một con người hay một con vịt. - Đêm đêm, cô gà mới đào bới lòng mình, vẫn chẳng bắt được con giun lí lẽ nào. - Khi không có thứ gì thì con người đều thích làm thứ đó. Nên bác Ngựa với cái tên đã chết có sở thích đặt tên cho những con vật khác trong nhà. - Tất cả sinh vật trên đời này chỉ ở một trong hai trạng thái thôi: sống hoặc chết. Sống tức là làm một điều gì đó, ấp ủ một ước mơ nào đó và yêu thích một ai đó. Còn chết là thôi làm một điều gì đó, thôi ấp ủ một ước mơ nào đó và vẫn tiếp tục yêu thích một ai đó. - Tình yêu sẽ đến với chúng ta bằng bất cứ con đường nào nó chợt nghĩ ra, kể cả những con đường khó tin nhất. Vì vậy không ai trong chúng ta biết mình nên đứng đợi ở đâu, vì trong khi con đinh ninh tình yêu sẽ đến bằng con đường này thì rất có thể nó đang sải bước ở con đường bên cạnh. - Si mê bao giờ cũng ngắn hạn. Si mê giống như truyện ngắn, mãnh liệt, bộc phát nhưng đọc một chút xíu là hết. Tình yêu thì khác. Tình yêu giống như truyện dài, dàn trải, chậm rãi, có thể đọc tà tà cho đến ngày...làm đám cưới. - Nếu như trước đây thì chuyện gì con gà cũng có thể hồn nhiên chia sẻ với con vịt. Nhưng tiếc là nó đã lớn mất rồi. Khi lớn lên, bọn trẻ con bỗng nhiên có cái gọi là đời tư. Là cái nhà kho để cất giữ những điều thầm kín. Bây giờ lục lọi cái nhà kho đó và bày ra tất tần tật bí mật trước mắt người khác, quả là một quyết định không dễ dàng. - "Đêm hái lời chim dành tặng ban mai Đêm xâu cho anh một tiếng thở dài Đêm trồng tặng em một mùa hoa cúc Để em nhìn hoa nhớ chiều đã khuất Đêm mọc giùm anh sợi tóc thời gian Đêm chảy giùm em lệ của địa đàng Dắt díu nhau qua những ngày nương náu Gọi người ta yêu là người yêu dấu". - "Đêm ủ giùm em hoa trái ban ngày Nuôi nấng giùm anh men của cơn say Lời của đêm đen không hề *** Tự giấu mình đi, đêm làm bóng tối..." - Cuộc đời con vẫn còn là cuộn giấy trắng mà tổng kết gì con! Tất cả chỉ mới bắt đầu à. Ta nghĩ chỉ có tuổi già mới cặm cụi ngồi tổng kết. Chuyện của tuổi trẻ là phác thảo đề cương. - Dạo này lá trong vườn rụng nhiều. Đêm đêm, những chiếc lá ngủ mơ bám không vững vào cành, sẩy chân rơi xuống như mưa khiến sáng nào chị Ngần cũng xách chổi ra vườn loẹt quoẹt gom đầy gốc nhãn. - Những bụi lau lao xao, tiếng châu chấu búng mình lách tách, cả tiếng mưa bụi thì thào trong lá cỏ. Nó nhìn những cành non bị gió uốn cong, những bụi cỏ khô rủ nhau bay thi trong nắng. Trước mắt nó, nắng trong mưa và mưa trong nắng, cầu vồng cắt ngang cánh đồng như chiếc ô bảy màu do *** thiên nhiên hào phóng giương lên trong cái ngày xứng đáng ghi vào sổ tay thiếu nữ. - Tóm lại, xét về hình thức, nhà văn nom chẳng lung linh tí nào. Trông ông/bà ấy viết văn giống như người lao động khổ sai hay kẻ bị trời đày. Dường như những gì đẹp đẽ nhất, tinh túy nhất của nhà văn đều trút hết vào trang văn, cái còn lại chỉ là những gạch đầu dòng khô khan, tẻ nhạt. - Như lời tuyên ngôn của nhà hiền triết: “Các bạn chỉ cần nghe tiếng đàn của tôi là đủ. Đó là cách tôi hiện diện trong cuộc đời này” - Này các bạn, tình yêu là như thế đấy. Tình yêu không phải là một nhà tù và hạnh phúc là thứ có thể làm ta phát điên nếu ta nhốt nó trong lồng ngực quá lâu. - Xưa nay, những tác phẩm được tôn vinh bao giờ cũng được viết ra một cách tự nhiên nhất và chân thành nhất bởi những tác giả cả đời ăn nằm với câu chuyện của mình, bị câu chuyện của mình ám ảnh đến mức không thể nghĩ đến chuyện gì khác. Họ cần phải viết câu chuyện đó, là câu chuyện mà nếu họ không viết ra thì họ sẽ không thể tìm đọc ở bất cứ đâu.
Hình ảnh đánh giá thực tế
Tiki Trading
Tiki rất vui khi nhận được đánh giá 5⭐️từ bạn. Hy vọng bạn sẽ tiếp tục ủng hộ Tiki nha!