Thông số kỹ thuật Bản Du Ca Cuối Cùng (Tái Bản)
Chiến tranh đã đẩy biết bao người vào con đường tha hương khi mỗi bến đỗ đều chỉ là tạm bợ cho đến lúc họ bị dồn đuổi đến nơi khác. Kern, một chàng thanh niên Đức, chạy trốn chế độ Quốc xã bạo tàn, lưu lạc đến Áo, bị trục xuất sang Thụy Sĩ, rồi lại tìm đường trốn sang Phá Trong cuộc hành trình bất định ấy, anh có duyên gặp gỡ những con người tốt bụng như Steiner, Marill; họ đã cưu mang, giúp đỡ anh trong cuộc sống khó khăn nơi đất khách. Số phận cũng cho anh gặp Ruth – người con gái mang đến cho anh một tình yêu, một niềm an ủi, một hy vọng mới. Họ đến với nhau bằng sự cảm thông sâu sắc giữa hai con người cùng cảnh ngộ. Họ yêu nhau và làm mọi cách để được ở bên nhau bất chấp những lần bị bắt giam, bị trục xuất. Hành trình của họ tựa như bản du ca của những con người không còn đất sống, chỉ có thể bám víu vào con thuyền mang tên hy vọng và tình người.
Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, thuế nhập khẩu (đối với đơn hàng giao từ nước ngoài có giá trị trên 1 triệu đồng).....
Trịnh Quỳnh Hương
Tên tiếng Việt của cuốn sách này là "Bản Du Ca Cuối Cùng của loài người không còn đất sống" một cái tên tuyệt đẹp. Tôi bị ấn tượng mạnh đến nỗi khi gặp nó lần đầu tiên trong tiệm sách cũ, không cần biết nó nói về cái gì, tôi mua liền tay. Remarque là tác giả tôi yêu thích nhất trên đời. Tôi có thể viết hẳn một khóa luận về việc tại sao tôi thích ông đến vậy. Mà thôi, hãy nói về tác phẩm này. Bạn có tin rằng con người nhiều khi không bằng mảnh giấy không? Giấy đó có thể là tiền, rõ rồi, và giấy đó có thể chỉ là cái thẻ cư trú. Để xác nhận họ được là NGƯỜI. Tôi tin rằng nếu ai có máu phiêu lưu, phươt phọt sẽ thích cuốn sách này ghê gớm, bởi nó là liên tục những cuộc hành trình từ biên giới này đến biên giới khác, từ nhà kho, quán trọ, đến khách sạn rồi cả vỉa hè, ghế đá. Nhưng khác với Phượt, đi để cho vui, còn họ, đi là để chạy trốn, cái đói, cái chết, nhà tù. Đi là để tồn tại. Hai nhân vật: Một Steiner già đời, lọc lõi, tinh quái và một Kern trẻ dại, ngờ nghệch và còn khá mộng tưởng lẫn hoài bão đều bị bắt nhốt vì cư trú bất hợp pháp. Họ che chở và cùng nhau vượt qua biết bao chặng đường dài. Có một cảnh tôi ám ảnh mãi, là lần chia tay không lời của Steiner với người vợ. Lặng lẽ, giữa phố xá nhốn nháo và đông đúc nhưng đầy thương yêu và đau đớn. Đến nỗi tôi hiểu và đau nỗi đau của người đàn ông bị buộc phải cắt lìa với tình yêu của đời mình ấy. Trong *** khó, lầy lội và đêm đen, Remarque vẫn đem cho độc giả biết bao tình người: chia nhau từng xu lẻ, từng hớp rượu, món ăn, chỗ ngủ, và thấp thoáng hy vọng, dẫu rằng "vòm trời cao kia vẫn màu xám của vũ khí" Tôi vừa muốn viết nhiều về cuốn sách này, vừa muốn viết ngắn vì chẳng muốn tiết lộ tình tiết chút nào với những người đến sau. Chỉ biết rằng khi chiến tranh, mạng người mong manh quá, nhưng tình người cũng đủ đầy quá. Người tốt còn nhiều, hãy luôn tin như vậy, và đủ để bạn có thể sống vui vẻ, dẫu chẳng còn đất sống. Một cuốn sách nên đọc và phải đọc. ---Bach Tran Quang---
Hình ảnh đánh giá thực tế