Thông số kỹ thuật Bác Hana
Bác Hana.
“Giá mà bọn chúng đưa tôi sang phía bên trái, tôi đã chỉ chết có một lần, chứ không phải chết từng phút, từng giờ, từng ngày. Và không người nào khác phải chết thay tôi.”
Năm 1954, tại một thị trấn nhỏ ở Tiệp Khắc, cơn dịch thương hàn cướp đi cả cha mẹ và chị của cô bé Mira 9 tuổi. Bị đẩy vào hoàn cảnh mồ côi, Mira buộc phải sống cùng bác Hana người chỉ mặc đồ đen, nói rất ít, và luôn hiện diện như một bóng mờ trong ngôi nhà cũ. Hana mang theo một bí mật sâu đậm: một vết xăm trên cổ tay và một nỗi tội lỗi âm ỉ không tên. Qua từng cuộc gặp gỡ, Mira dần khắc họa lại quá khứ đau thương của gia đình mình, cũng như lý do khiến bác Hana trở nên xa cách hơn cả tuyết trắng.
Từ sự im lặng sâu thẳm của Bác Hana, người sống giữa ký ức thảm họa mà không tìm được từ ngữ để kể chúng ta phải đặt ra:
• Tại sao Hana mang nỗi hổ thẹn không tên đến cuối đời?
• Vết xăm ấy là dấu tích của tội lỗi hay dấu vết của sự sống vững chãi?
• Liệu Mira có thể từng trở thành người chữa lành cho nỗi đau của ký ức?
• Và liệu tình yêu, dù chỉ là hiện diện lặng im, có đủ sức xóa nhòa cô đơn và sợ hãi?
Điều Gì Chờ Đón Người Đọc?
• Dòng thời gian dàn trải hai giai đoạn: Mira ở hiện tại với những quan sát tinh tế, xen kẽ quá khứ u ám của quá trình sống hóa dị và sự hối hận khôn nguôi.
• Văn phong tinh gọn nhưng chạm đến da thịt cảm xúc: mỗi trang như hơi thở khẽ, vừa nhẹ nhàng vừa ám ảnh.
• Cấu trúc ba phần khéo léo, chuyển giọng từ Mira sang quá khứ của Bác Hana và trở về.
• Một câu chuyện lịch sử đan lẫn hiện tại, nơi bi kịch cá nhân gởi lại dư âm cho một thế hệ hậu duệ.
Vài Nét Về Tác Giả & Phong Cách:
Alena Mornštajnová (sinh 1963, Tiệp Khắc) là một trong những nhà văn đứng đầu của văn học hiện đại châu Âu. Hana, tác phẩm nổi bật nhất của bà, đã đoạt Giải Sách Quốc Gia Tiệp Khắc 2017 và được dịch sang hơn 13 ngôn ngữ. Phong cách viết của bà vừa nhẹ nhàng như thi ca, vừa sâu sắc như sử dụng ký ức làm chất liệu chữa lành, đồng thời phản chiếu nỗi đau thế hệ mà không hề trịch thượng.
Sách dành cho các độc giả...
• Yêu văn chương thi ca, muốn đọc một cuốn sách khiến ký ức ùa về nhưng vẫn đủ tinh tế để bạn không bị choáng.
• Người quan tâm đến các tác phẩm phản ánh hậu quả lịch sử và những nặng nề của tội lỗi tập thể.
• Độc giả yêu thích văn học châu Âu đương đại, câu chuyện đa tuyến, cảm xúc nén kín, nơi mỗi đoạn văn như một hơi thở tinh tế.
Bác Hana không phải là câu chuyện để đọc một lần rồi quên. Những dòng văn như sợi chỉ trắng xuyên qua màn đêm ký ức, tìm cách vá lại tổn thương bấy lâu im lặng. Nếu bạn đã từng cảm thấy lịch sử quá nặng nề, hoặc một người thân im lặng là vết thương lớn trong lòng mình, thì cuốn sách này chính là ánh sáng dịu dàng mà bạn cần.
Trích đoạn 1
Tôi đã nghĩ rằng không thể gặp nỗi đau đớn và sự bất lực nào lớn hơn điều mà số phận mang lại cho tôi qua cái chết của mẹ, nhưng tôi đã lầm. Lần lượt trong vòng một tuần, Dagmara chết, sau đó là Ota rồi cuối cùng là bố tôi. Mới chưa đầy chín tuổi đầu, tôi trở nên hoàn toàn cô độc. Cuộc đời tôi dừng lại giống những chiếc đồng hồ treo trên tường ở cửa hàng của bố. Tôi chỉ còn cảm nhận được nỗi nhớ khát khao, sự sợ hãi kinh khủng về tương lai và nỗi cô đơn bất tận.
Cô Ivana chuyển tôi từ cái buồng nhỏ sang căn phòng của các con mình. Cô để tôi nằm ở giường của con trai lớn tên là Gusta. Buổi tối, cô ngồi ở giường nắm tay tôi cho đến tận lúc tôi ngủ thiếp đi. Buổi sáng, cô lại ở bên giường khi tôi thức giấc, cô lau nước mắt cho tôi, những dòng nước mắt mà tôi không sao kìm được, và cô an ủi tôi bất kể khi nào thấy tôi rơi vào tuyệt vọng.
Các buổi sáng là những lúc đau khổ nhất. Trong giấc ngủ, hiện tại biến đi, tôi mơ thấy mình trở về ngôi nhà nơi tôi ra đời. Mẹ tôi lại đứng bên bàn bếp, nướng bánh chiffon theo kiểu của bà nội tôi thường làm, vì bố tôi thích bánh ấy nhất, hoặc mẹ ngồi ở ghế sofa đọc một trong những cuốn sách mỏng Buổi tối dưới ánh đèn. Mẹ xếp những quyển sách mỏng ấy trong hộp đựng giày rồi đặt trên ngăn tủ ở trong phòng ngủ, bao giờ bố tôi cũng phải lấy xuống cho, vì mẹ không với tay đến tận đó được. Em Ota ngồi xếp đỉnh tháp với những khối lập phương màu, còn tôi và Dagmara thì làm bài tập về nhà.
Những giấc mơ ấy lần nào cũng kết thúc giống nhau. Cánh cửa mở ra, bố tôi bước vào và tôi nói: “Ở ngoài quảng trường người ta bảo là bố mẹ và các em chết rồi.” Cả nhà cười nhìn tôi: “Con tưởng thế thôi, chứ con thấy là bố mẹ và các em đang ở đây mà.” và tôi thấy sung sướng hạnh phúc. Nhưng rồi tôi tỉnh giấc, sự thật phũ phàng làm tôi cảm thấy như tất cả lại chết một lần nữa. Buổi sáng nào tôi cũng lại đau đớn, cuối cùng thì cứ tối đến, tôi sợ đi ngủ để lại không bị mất gia đình một lần nữa.
Trích đoạn 2
Tôi duỗi đôi chân yếu ớt, thận trọng đứng dậy và chậm chạp ra khỏi nhà ga.
Như thể tôi bước vào bức tranh treo bên trên ghế sofa ở căn phòng của chúng tôi trong ngày lễ. Tôi nhìn mọi thứ ở xung quanh và nhận ra tất cả. Các con phố, những ngôi nhà và cây cối, cả bầu trời ở bên trên. Tôi hít thở mùi thơm quen thuộc, mặt trời chiếu lên mặt tôi, làn gió hè thổi nhẹ vào góc chiếc khăn đội đầu. Tiếng động từ mọi phía bao bọc lấy tôi. Tiếng động cơ ô tô ồn ào, tiếng gót giày lộp cộp, tiếng nói chuyện râm ran, tiếng chim hót thánh thót, tiếng lá cây rì rào… tất cả đều quen thuộc, nhưng lại hoàn toàn xa lạ. Bởi vì tôi đã không còn thuộc về bức tranh ấy nữa.
Thành phố không thay đổi, nhưng tôi, chỉ có tôi đã khác đi.
Chăm chăm nhìn xuống vỉa hè, tôi lê bước trên các con phố hướng về phía quảng trường.
Thỉnh thoảng tôi dừng lại nghỉ lấy sức và đưa mắt nhìn thành phố xa lạ ấy, nơi cách đây hai mươi sáu năm tôi đã ra đời. Mọi người đi vòng quanh tôi, có người không để ý đến tôi, có người tỏ ra bực dọc. Chắc chắn họ tự nhủ cái bà này sao lạ lùng thế, làm gì mà lại đứng ở giữa vỉa hè làm cản trở lối đi thế này. Trước đây có thể đó là điều làm tôi khó chịu, nhưng bây giờ thì không sao cả, tôi chẳng quan tâm đến.
Tôi kéo sụp chiếc khăn xuống dưới trán và tự buộc mình đi tiếp. Đơn giản là đưa chân nọ lên trước chân kia. Bước thêm một bước, và không nghĩ tới cái gì sẽ đến. Tôi đã làm như thế suốt ba năm trời rồi.
Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, thuế nhập khẩu (đối với đơn hàng giao từ nước ngoài có giá trị trên 1 triệu đồng).....
Junie Duyên
Cuốn sách này không nói thẳng về bóng ma chiến tranh như Kẻ trộm sách, nhưng chúng ta vẫn thấy được tội ác của chiến tranh, của quân phiệt, các nhân vật trong chuyện đông hơn và đều có liên quan đến nhau. Mình mua nó vì ban đầu tưởng tượng ra một bác Hana giống như bà ngoại hiền từ bước ra từ các câu chuyện ngày xưa cơ... Nội dung sách hay, sâu sắc, kết thúc có hậu.